Ở trong thị trường này mười năm, tôi đã phải trả giá bằng một lần thua lỗ thê thảm để đổi lấy sự lĩnh ngộ tối thượng về câu hỏi “khi nào nên rời khỏi thị trường”.
Đợt sóng năm 2017, đến giờ tôi vẫn nhớ như in.
Lúc đó tôi đặt phần lớn vốn vào ADA, giá vào là 0,03 đô la. Trong ba tháng, giá phi mã lên 1,2 đô la—con số trên tài khoản phình to gần 40 lần. Khoảng thời gian đó, việc đầu tiên sau khi mở mắt mỗi ngày là nhìn chằm chằm vào số dư tài khoản, xem dãy số ấy lại nhảy lên bao nhiêu. Tôi thậm chí bắt đầu nghiên cứu nên mua mẫu xe nào—cho đến khi mắc phải sai lầm kinh điển của “nhà đầu tư FOMO”: không nỡ bán.
Tốc độ đảo chiều của thị trường nhanh hơn mọi dự đoán. ADA từ 1,2 đô la lao dốc về 0,2, lợi nhuận gần như bốc hơi sạch sẽ. “Giấc mơ siêu xe” trong chớp mắt biến thành thực tế “mua được chiếc xe cũ đi tạm là may”.
Trải nghiệm đó khiến tôi khắc cốt ghi tâm: Vào lệnh dựa vào tầm nhìn, thoát lệnh phải dựa vào trí tuệ.
**Về chốt lời: Để quy tắc thay thế cho lòng tham**
Giờ tôi chỉ thực hiện một chiến lược duy nhất—phương pháp chốt lời từng phần.
Khi giá tăng tới một mức nhất định, trước tiên phải rút lại vốn. Ví dụ giá coin từ 1 đô lên 2 đô, tôi sẽ bán ra trước 30% vị thế, đảm bảo vốn gốc đã về túi an toàn.
Nếu tiếp tục tăng, lại giảm thêm 30% để khóa một phần lợi nhuận.
Phần còn lại? Kích hoạt cơ chế “chốt lời di động”: khi giá điều chỉnh giảm 15% tính từ đỉnh, bán sạch toàn bộ.
Cách làm này trông có vẻ bảo thủ, nhưng hiệu quả thực tế cực kỳ tốt—vừa ăn được phần lớn sóng tăng chính, vừa không để tiền lời kiếm được lại trả về thị trường.
**Về cắt lỗ: Đơn giản, dứt khoát là hiệu quả nhất**
Tôi đặt ra một nguyên tắc sắt cho tất cả tài khoản:
Mỗi lệnh giao dịch không bao giờ để lỗ quá 5% vốn.
Dùng 10.000 đô để vào lệnh, lỗ 500 đô là phải cắt, không có bất kỳ lý do thương lượng nào.
Mỗi lần vào lệnh lập tức đặt lệnh điều kiện cắt lỗ (thường là -10%), đây không phải yếu đuối, mà là tố chất cơ bản của một trader chuyên nghiệp.
Cơ hội thì nhiều, vốn chỉ có một.
**Đi ngược cảm xúc: Hạ thấp kỳ vọng lợi nhuận của bạn**
Phần lớn mọi người thua lỗ không phải vì không hiểu thị trường, mà là luôn muốn ăn cả “đồng xu cuối cùng”.
Tôi bây giờ chỉ ăn phần thân cá, đầu và đuôi không động vào.
Nói thật, từ khi hạ thấp mục tiêu kỳ vọng, năm nay tôi lại ổn định đạt mức lợi nhuận 35%.
**Quyết định bạn có thể tồn tại 10 năm hay không, không phải là may mắn, mà là kỷ luật**
Cái bẫy chết người nhất trên thị trường này không phải là sụp đổ, mà là kiểu tăng giá khiến bạn không nỡ thoát ra.
Tôi từng bị bạn bè trong giới cười nhạo “quá yếu” vì kiên quyết cắt lỗ, kết quả là đồng coin đó ba tháng sau về 0—họ cũng không bao giờ nhắc lại chuyện đó nữa.
Thắng thua nhất thời không quan trọng,
Quan trọng nhất là bạn có thể tồn tại tới cuối cùng ở thị trường này hay không.
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
5 thích
Phần thưởng
5
4
Đăng lại
Retweed
Bình luận
0/400
MysteryBoxAddict
· 21giờ trước
Ôi trời, đây chính là tình cảnh của tôi vào năm 2017... Đã từng mua ADA từ 0.08 lên tới 1.2, thực sự cũng từng nghĩ đến chuyện đổi xe... Kết quả bây giờ ngay cả cắt lỗ cũng không làm nổi.
Xem bản gốcTrả lời0
PonziDetector
· 12-05 16:50
Thật vậy, lúc đầu mình cũng nghĩ như vậy, sau này mới hiểu ra lòng tham chính là nguyên nhân dẫn đến thất bại...
Xem bản gốcTrả lời0
LonelyAnchorman
· 12-05 16:46
Ăn phần thân cá thì đúng là an toàn, nhưng tôi vẫn sẽ giữ lại chút vị thế để đánh cược vào phần đuôi cá... Coi rủi ro như tiền học phí vậy.
Xem bản gốcTrả lời0
governance_lurker
· 12-05 16:25
Thật sự, khoản cắt lỗ này mình luôn làm không tốt, mỗi lần đều muốn đánh cược một ván, kết quả là mất hết.
Ở trong thị trường này mười năm, tôi đã phải trả giá bằng một lần thua lỗ thê thảm để đổi lấy sự lĩnh ngộ tối thượng về câu hỏi “khi nào nên rời khỏi thị trường”.
Đợt sóng năm 2017, đến giờ tôi vẫn nhớ như in.
Lúc đó tôi đặt phần lớn vốn vào ADA, giá vào là 0,03 đô la. Trong ba tháng, giá phi mã lên 1,2 đô la—con số trên tài khoản phình to gần 40 lần. Khoảng thời gian đó, việc đầu tiên sau khi mở mắt mỗi ngày là nhìn chằm chằm vào số dư tài khoản, xem dãy số ấy lại nhảy lên bao nhiêu. Tôi thậm chí bắt đầu nghiên cứu nên mua mẫu xe nào—cho đến khi mắc phải sai lầm kinh điển của “nhà đầu tư FOMO”: không nỡ bán.
Tốc độ đảo chiều của thị trường nhanh hơn mọi dự đoán. ADA từ 1,2 đô la lao dốc về 0,2, lợi nhuận gần như bốc hơi sạch sẽ. “Giấc mơ siêu xe” trong chớp mắt biến thành thực tế “mua được chiếc xe cũ đi tạm là may”.
Trải nghiệm đó khiến tôi khắc cốt ghi tâm: Vào lệnh dựa vào tầm nhìn, thoát lệnh phải dựa vào trí tuệ.
**Về chốt lời: Để quy tắc thay thế cho lòng tham**
Giờ tôi chỉ thực hiện một chiến lược duy nhất—phương pháp chốt lời từng phần.
Khi giá tăng tới một mức nhất định, trước tiên phải rút lại vốn. Ví dụ giá coin từ 1 đô lên 2 đô, tôi sẽ bán ra trước 30% vị thế, đảm bảo vốn gốc đã về túi an toàn.
Nếu tiếp tục tăng, lại giảm thêm 30% để khóa một phần lợi nhuận.
Phần còn lại? Kích hoạt cơ chế “chốt lời di động”: khi giá điều chỉnh giảm 15% tính từ đỉnh, bán sạch toàn bộ.
Cách làm này trông có vẻ bảo thủ, nhưng hiệu quả thực tế cực kỳ tốt—vừa ăn được phần lớn sóng tăng chính, vừa không để tiền lời kiếm được lại trả về thị trường.
**Về cắt lỗ: Đơn giản, dứt khoát là hiệu quả nhất**
Tôi đặt ra một nguyên tắc sắt cho tất cả tài khoản:
Mỗi lệnh giao dịch không bao giờ để lỗ quá 5% vốn.
Dùng 10.000 đô để vào lệnh, lỗ 500 đô là phải cắt, không có bất kỳ lý do thương lượng nào.
Mỗi lần vào lệnh lập tức đặt lệnh điều kiện cắt lỗ (thường là -10%), đây không phải yếu đuối, mà là tố chất cơ bản của một trader chuyên nghiệp.
Cơ hội thì nhiều, vốn chỉ có một.
**Đi ngược cảm xúc: Hạ thấp kỳ vọng lợi nhuận của bạn**
Phần lớn mọi người thua lỗ không phải vì không hiểu thị trường, mà là luôn muốn ăn cả “đồng xu cuối cùng”.
Tôi bây giờ chỉ ăn phần thân cá, đầu và đuôi không động vào.
Nói thật, từ khi hạ thấp mục tiêu kỳ vọng, năm nay tôi lại ổn định đạt mức lợi nhuận 35%.
**Quyết định bạn có thể tồn tại 10 năm hay không, không phải là may mắn, mà là kỷ luật**
Cái bẫy chết người nhất trên thị trường này không phải là sụp đổ, mà là kiểu tăng giá khiến bạn không nỡ thoát ra.
Tôi từng bị bạn bè trong giới cười nhạo “quá yếu” vì kiên quyết cắt lỗ, kết quả là đồng coin đó ba tháng sau về 0—họ cũng không bao giờ nhắc lại chuyện đó nữa.
Thắng thua nhất thời không quan trọng,
Quan trọng nhất là bạn có thể tồn tại tới cuối cùng ở thị trường này hay không.
Mười năm trước tôi loạng choạng trong bóng tối.
Bây giờ, trong tay tôi là một ngọn đèn.
Đèn vẫn sáng—bạn có muốn đi cùng không?